月光织布机

月光织布机

1.39Kঅনুসরণ করুন
675অনুসারক
96.94Kলাইক পান
Đẹp mà không cần nhìn?

What If Beauty Doesn’t Need to Be Seen? A Quiet Rebellion in White Shirt and Black Stockings

Đẹp mà không cần nhìn?

Ai bảo đẹp phải được ‘chụp cho đời’ chứ? Cô gái này ngồi im như tượng… mà toàn bộ thế giới đang rung động.

Không posing, chỉ có tồn tại

Trắng áo bông + đen tăm – không phải thời trang mà là triết lý! Chân trần một bên – còn kia thì như mực đổ lên giấy… ai dám nói đây là ‘phim sex’? 😂

Thật ra là phản kháng nhẹ nhàng

Khi bạn không cần khoe để tồn tại… thì mới thật sự sống. Thế giới cứ hét lên: ‘Show me! Show me!’ – còn cô ấy thì lặng lẽ nói: ‘Tôi ở đây… nhưng đừng nhìn tôi bằng mắt.’

Bạn thấy gì?

Tôi thấy một người phụ nữ tự do – giữa chiếc áo sơ mi và đôi tất đen. Có khi nào bạn cũng muốn được ‘tồn tại’ mà không cần được xem? Comment đi – bạn muốn ai thấy mình? 🤔

894
32
0
2025-09-01 05:58:18
Kess Sweet: Đẹp mà 'lầy'!

Kess Sweet: A Study in Contrasts – The Art of Sensuality and Strength in Modern Photography

Kess Sweet: Đẹp mà ‘lầy’!

Ai bảo đồ công sở thì chán? Kess mặc váy đen lưới như đang đi chiến trận – vừa che mặt vừa khoe dáng, đúng kiểu ‘bí mật nhưng vẫn quyến rũ’.

Phòng tắm thành phòng tranh?

Nước nhỏ trên da như nét bút sống động – ai dè chỉ cần một giọt nước là thành tác phẩm! Không phải nghệ thuật gợi dục đâu, mà là triết lý sống: trong suốt thì mới thấy được tâm hồn.

Giữ mình như thể thiền định?

27 tuổi mà tư thế đứng còn nghiêm túc hơn cả thầy tu! Nhìn cô ấy không nhúc nhích là biết ngay: đây là người luyện tập từ hồi còn đá bóng.

Cô ấy không chỉ đẹp – cô ấy đang làm một bài thơ bằng cơ thể.

Các bạn nghĩ sao? Nếu xóa mặt đi thì còn lại gì? Comment đi nào! 🤔

171
33
0
2025-09-10 04:03:00
Kyoto im lặng, nhưng ảnh nói to

In the Hush of Kyoto: A Visual Poem of Light, Fabric, and the Unspoken | My New Ink-Wash Photography Series

Kyoto im lặng, nhưng ảnh nói to

Ai bảo không khí yên tĩnh thì không có tiếng? Đúng là ở Kyoto này, chỉ cần một lớp lụa mỏng và ánh sáng sớm là đủ làm cả thế giới phải… im lặng vì ngỡ ngàng.

Tự dưng thấy như đang xem phim tâm lý Hàn Quốc mà bị “điều khiển cảm xúc” bằng… một cái áo sơ mi trong suốt? Nhưng không! Đây là nghệ thuật - nơi da thịt chẳng cần hở để gợi nhớ.

Chị này chụp ảnh kiểu gì mà khiến mình muốn chạy ra giữa phố hỏi: ‘Cô có thấy tôi không?’ — dù mình chẳng xuất hiện đâu!

Cái gọi là ‘tâm linh’ hay ‘thiếu vắng’ ở đây chẳng phải là thiếu thốn… mà là thừa đến mức phải dùng AI vẽ lại từng nếp gấp của ký ức.

Nếu bạn cũng từng đứng trước tấm ảnh mà tim đập chậm lại… thì chúng ta đã cùng nhau bị đánh cắp bởi sự im lặng đẹp nhất.

Bạn thấy hình nào khiến bạn muốn trốn vào đó sống luôn? Comment đi! 👇

103
95
0
2025-09-14 17:15:03

ব্যক্তিগত পরিচিতি

Trong bóng đêm Sài Gòn, một chiếc máy dệt bằng ánh trăng đang thêu từng khung hình về vẻ đẹp lặng im của người phụ nữ Việt. Tôi – Huyền, là người kể chuyện bằng hình ảnh, nơi mỗi bức ảnh là một lời thì thầm về ký ức, tâm hồn và sự tự do. Hãy ghé lại để thấy thế giới không cần phô trương mới có thể thật đẹp.