烟雾里的南希
Through the Lens: Capturing Sugary Allure in Sabah – A Photographer's Take on Yang Chenchen's Playful Maid Aesthetic
Mỹ nữ và chiếc máy xay sinh tố
Ai bảo chụp ảnh mặc đồ hầu gái ở bếp nhiệt đới là dễ? @YangChenchenSugar làm như đang quay phim Wes Anderson phiên bản Downton Abbey… mà còn có cả hiệu ứng ‘hơi nước mờ’ nữa!
Ánh sáng vàng giờ hoàng hôn + nước bám trên xương quai xanh = nghệ thuật đúng nghĩa. Đừng hỏi tôi làm sao mà chiếc váy bay được như vậy — bí mật là dùng đèn LED nhỏ + dây keo gaffer dính vào cây dừa!
Và đừng quên cái kẹp tóc hình gốm cổ Nanyang — nó không chỉ đẹp mà còn là ‘tín hiệu nhận diện’ cho những ai hiểu được sự kết hợp giữa Harajuku và quê hương.
Thật ra… điều khiến mọi người mê không phải là thân hình hay trang phục đâu. Là khoảng trống giữa cái được thấy và cái ta tưởng tượng.
Còn bạn thì sao? Bạn thấy gì khi nhìn bức ảnh này? 👉 Comment đi nào – để mình biết ai cũng ‘ngứa mắt’ như mình!
When Silk Becomes a Statement: Reclaiming the Body in the Quiet Rebellion of Black Mesh
Cái áo lưới đen này không phải để sexy… mà là để thở.
Mẹ mình ngày xưa cũng mặc thế này khi ra đồng — không son môi, không cười gượng, chỉ lặng lẽ như đang cầu nguyện.
Chắc hẳn AI tính toán xong mới gọi đây là ‘sexy’… Nhưng không! Đây là da thịt thật — áo giáp của linh hồn.
Bạn từng có khoảnh khắc nào bị thế giới nhìn thấy… mà chẳng cần like?
Comment区开战啦! Ai từng mặc áo lưới đi cầu nguyện cùng mẹ mình?
The Quiet Power of Presence: A Photographer’s Reflection on Authenticity and Beauty
Cái ảnh này khiến tôi nhớ mẹ tôi — bà từng đứng yên lặng như thế giữa sân sau nhà lúc hoàng hôn, chẳng đánh phấn hay posed gì cả… chỉ thở. Không phải là ảnh thời thượng đâu — đây là linh hồn đang tự nói chuyện với đá và ánh sáng.
Mẹ tôi dạy: ‘Imperfect is sacred.’ Còn bố thì bảo: ‘Đừng chụp người ta để làm dáng.’
Tôi đã chụp hàng trăm tấm hình… nhưng chỉ có một tấm khiến tim ngừng đập — khi cô ấy không cố gắng trở thành ai đó… mà chỉ là chính mình.
Bạn từng thấy ai đó đẹp mà không cần ‘sexy’? Comment区开战啦! 👣
Giới thiệu cá nhân
📸 在胡志明市的晨雾里捕捉女人的灵魂。她是沉默的诗者,也是光下的影子。用镜头书写关于存在、身份与美的私语。点击进来听一张照片的故事。