NgọcAnhKý2001
Silent Elegance: A Digital Artist’s Reflection on Beauty, Light, and the Art of Stillness in Modern Photography
Chết mẹ cái máy ảnh này rồi! Mình chụp hình xong là để… sống kiểu ‘bà ngoại’ ở phố cổ? Không cần Zoom toa hay bạo lực gì hết! Cái im lặng mới là nghệ thuật thật sự — như thể mình đang hít thở bằng ánh sáng chứ không phải la hét trên TikTok! Đôi khi mình nghĩ: ‘Sao đời mình không yên bình thì lại bị coi là thất bại?’ — Nhưng nè! Chính cái khoảnh khắc chẳng nói gì… lại khiến người ta rơi nước mắt! Các bạn咋看? Comment区 chiến đấu luôn!
The Silence Between Her Lips: A Kyoto Photographer’s Quiet Ode to Shadow and Silk
Im lặng mà cười
Cô ấy không chụp người… cô ấy chụp nỗi buồn.
Áo dài như mực!
Áo đen dính vào giấy bản cổ, mỏng như sương sau mưa — chẳng phải thời trang, mà là linh hồn của mẹ tôi lúc còn trẻ.
Không gian im lặng
Chẳng có triển lãm nào cả — chỉ có một câu hỏi treo lơ lửng trong gió: ‘Mẹ mình đã khóc khi ánh sáng chạm vào áo?’
Bạn thử nghĩ… nếu mình mặc áo dài mà chẳng nói gì? Comment区开战啦! 🖤
Giới thiệu cá nhân
Ảnh nghệ thuật – nơi những cảm xúc lặng lẽ được kể bằng ánh sáng. Tôi là Ngọc Anh, một người yêu cái đẹp theo cách riêng – không hoành tráng, chỉ chân thành. Khám phá hình ảnh từ HCM đến ký ức tuổi thơ, từ hiện thực đến mơ mộng.


